Công viên Ashikaga

Công viên Ashikaga

Cứ đến độ cuối tháng 4, đầu tháng 5, khi những cánh anh đào bắt đầu tàn thì các chàng trai, cô gái “xứ Phù Tang” (Nhật Bản) lại tìm đến Công viên Ashikaga để thể hiện tình yêu một cách thật lãng mạn. Ai cũng chờ mong ngày cuối tuần nhanh đến để được nắm tay nhau đi dưới những vòm hoa tím biếc mang tên tử đằng.

Thế là sau những ngày dạo chơi từ Tokyo, đến Kyoto và cả núi Phú Sĩ, cuối cùng tôi cũng được đến Công viên Ashikaga. Vừa bước vào công viên, tôi đã choáng ngợp trước những tán hoa tử đằng mềm như suối, bồng bềnh như mây, đủ mầu sắc đẹp đến ngây người.

Nếu như hoa anh đào mang tới một sức sống tươi mới thì hoa tử đằng lại khiến người ta như chìm đắm vào không gian lãng mạn của tình yêu đôi lứa. Tại công viên có khoảng 20 loài tử đằng đủ mầu, từ tím, hồng, trắng cho đến vàng và xanh da trời, nhưng tím vẫn là mầu đẹp hơn cả. Không quá sặc sỡ mà cũng không mờ nhạt, sắc tím huyễn hoặc đủ để làm lòng người đắm say. Trong nắng sương mờ ảo, những chùm hoa tím lả lơi buông rủ thả vào lòng tôi thứ cảm xúc bâng khuâng khó tả.

Công viên Ashikaga quy tụ của hơn 350 cây hoa tử đằng khiến khu vườn như một xứ sở cổ tích giữa đời thực. Tanaka, anh hướng dẫn viên chỉ cho tôi xem cây tử đằng cổ thụ gần 150 tuổi. Đây cũng là cây hoa lớn nhất, lâu đời nhất và lung linh nhất mà công viên Ashikaga đang có. Ngắm nhìn gốc đại thụ xù xì, vững chãi cùng tán hoa mềm mại, uyển chuyển, vươn dài tạo nên một bầu trời hoa kỳ vĩ, tôi chợt hiểu lý do vì sao loài hoa này lại tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu. Trong cơn gió thoảng, hương hoa thoáng qua nhẹ nhàng. Tanaka cho biết hương thơm của hoa tử đằng khiêm nhường và e thẹn lắm. Nó chỉ tồn tại vào những buổi sớm mai, khi không gian chưa khỏa lấp bóng người và ánh nắng mặt trời chưa rực rỡ.

Tôi mải miết đi dưới con đường hoa dài 80 m ấy thì nắng đã lên cao, người kéo đến công viên tham gia lễ hội, ngắm hoa, chụp ảnh, trình diễn nghệ thuật mỗi lúc một đông hơn. Ngắm những cô gái Geisha e ấp trong bộ trang phục truyền thống tím, cài hoa lên tóc, nâng niu đóa tử đằng trong tay tôi cảm nhận được người Nhật trân quý loài hoa này đến mức nào. Dường như mọi lo toan muộn phiền trong cuộc sống theo cơn gió mùa hạ bay biến mất, chỉ còn lại tình yêu giữa con người và thiên nhiên thơ mộng.