7 ngày khám phá Trung Quốc đã mang đến cho mình nhiều ấn tượng về cảnh sắc, con người ở những vùng đất đẹp như tranh.
Lộ trình khám phá Trung Quốc 7 ngày 6 đêm
Trung Quốc với mình là một đất nước kỳ lạ nhưng thú vị. Bỏ qua một vài hạn chế như ngôn ngữ, nhà vệ sinh, không dùng thẻ visa… ở Trung Quốc, bạn hầu như có thể tìm thấy mọi mong muốn về một chuyến du lịch ý nghĩa, như nền văn hoá lâu đời, cảnh sắc tuyệt đẹp, ẩm thực phong phú, nhiều công trình kiến trúc nguy nga, đồ sộ… Nếu có nhiều thời gian, muốn tiết kiệm chi phí và thích đi tàu, bạn có thể tham khảo lộ trình của mình, cụ thể Hà Khẩu – Côn Minh – Lệ Giang – Shangri-La. Trải qua gần 2 ngày đi đường, mình đặt chân đến Shangri-La. Thảo nguyên rộng lớn này nằm ở độ cao 3.300 m so với mực nước biển, phía nam tỉnh Vân Nam (Trung Quốc). Khu phố cổ của Shangri-La có tuổi đời hơn 1.300 năm, là một trong những nơi tập trung sinh sống của người Tạng. Buổi tối, hàng quán đóng cửa khá sớm, đường phố vắng vẻ. Đến đây, bạn sẽ có cảm giác thời gian trôi đi rất chậm và tách biệt với thế giới ngoài kia. Mình thích bầu không khí đó. Cảm giác được thong thả đi dạo qua từng con phố vắng, dưới ánh đèn vàng hiu hắt rất lãng mạn. Nếu Shangri-La được mệnh danh là “vùng đất bất tử”, cái chất siêu thực, hư vô, huyền bí đó được cảm nhận rõ ràng tại tu viện Tùng Tán Lâm Tự, nơi để bạn cảm nhận không gian Phật giáo thanh tịnh, yên tĩnh và trang nghiêm. Ngoài ra, bạn có thể ghé thăm công viên Quy Sơn, Bạch Thủy Đài…
Vẻ đẹp ẩn chứa chút tình của Lệ Giang
2lần gần đây đi Trung Quốc, mình đều chọn phương tiện chủ yếu là tàu. Một lý do mà mình thích đi tàu đó là được ngắm nhìn cảnh vật bên đường. Đất nước Trung Quốc rộng lớn, mỗi nơi lại có một nét đặc sắc riêng. Bạn có thể chọn máy bay cho tuyến Hà Nội – Côn Minh với giá vé khứ hồi khoảng 4 triệu đồng sau đó di chuyển bằng tàu cao tốc hoặc máy bay để đến Lệ Giang. Xe buýt là phương tiện duy nhất để di chuyển từ Lệ Giang tới Shangri-La. Giờ Trung Quốc nhanh hơn Việt Nam một tiếng nên bạn nhớ căn thời gian tránh lỡ tàu xe. Trong chuyến đi này, lựa chọn Lệ Giang là quyết định sáng suốt nhất của mình. Tới đây, mình mới thấy vì sao giới trẻ Trung Quốc lại có mong muốn bỏ việc đến Lệ Giang mở khách sạn. Lệ Giang đẹp. Vẻ đẹp đó còn ẩn chứa chút gì đó rất tình, rất vấn vương. Đến đây, mình đã ghé Đại Nghiên cổ trấn, quảng trường Ngọc Hà, Vạn Cổ Lầu, Mộc Phủ, công viên Đồi Sư Tử, Hắc Long Đàm, Thúc Hà cổ trấn, Bạch Sa cổ trấn, Ngọc Long Tuyết Sơn, Ấn tượng Lệ Giang, thung lũng Lam Nguyệt…
Nhịp sống vui vẻ của người dân
Shangri-La là nơi để lại cho mình nhiều ấn tượng về nhịp sống vui tươi của người dân địa phương. Tên gọi Shangri-La bước ra từ vùng đất thiên đường trong tiểu thuyết Lost Horizon của nhà văn người Anh James Hilton năm 1933. Những gì nhà văn này miêu tả về thung lũng thiên đường nơi hạ giới không có thật đều trùng khớp với vùng đất này. Trong tiểu thuyết, James Hilton mô tả người dân sống ở thung lũng thiên đường này dường như bất tử, tuổi tác không bao giờ thể hiện bên ngoài vì ai cũng trẻ trung, hạnh phúc ngập tràn trong một môi trường thiên nhiên thần tiên… Những đứa trẻ ở đây dường như không sợ hãi trước ánh mắt của khách lạ. Khi thấy mình chụp ảnh, chúng liền tạo dáng thoải mái trước ống kính. Buổi tối những ngày cuối thu, thời tiết Shangri-La tương đối lạnh. Tuy nhiên, giữa quảng trường, người dân vẫn đứng nhảy múa cùng nhau, bất chấp cái lạnh giá của thời tiết. Họ mặc quần áo dân tộc hoặc trang phục thường ngày, đi vòng quanh quảng trường và hát theo tiếng nhạc truyền thống của mảnh đất quê hương. Họ ca hát, nhảy múa một cách tự nhiên, thoải mái. Tuy không hiểu nội dung lời bài hát, chứng kiến cảnh này, mình bất giác cảm thấy có chút ấm áp và nhớ quê. Trong vòng tròn, người tham gia đủ mọi giới tính, lứa tuổi, từ các em bé chập chững đi cho đến những cụ ông, cụ bà. Mình và các khách du lịch khác thích thú, chạy vào nhảy cùng.
Phản hồi gần đây